1. Dù khổ sở cũng không thất tín với bạn bè
Một vị họa sĩ nọ được bạn cũ tới nhà thăm.
Sau một hồi trò chuyện, người bạn kia mới ngại ngùng nói rằng, lần này tới chơi, ông muốn xin vị họa sĩ một bức tranh, trước đây, vì biết bạn mình thường hay bận rộn nên mãi chưa dám mở lời.
Nghe xong, họa sĩ nghĩ tới tình trạng sức khỏe của mình gần đây không tốt, nhưng nhìn vẻ ngượng ngập trên mặt bạn, ông lại không đành lòng từ chối.
Vì thế, ông trả lời chắc nịch "Chúng ta là mối quan hệ gì chứ, chỉ là một bức tranh thôi mà, không cần phải khó xử vậy đâu.
Qua mấy ngày nữa, tôi sẽ đem tranh tặng cậu". Người bạn kia nghe xong thì vô cùng mừng rỡ, luôn miệng cám ơn họa sĩ nọ.
Tuy nhiên, do vướng bận nhiều công việc và sinh bệnh nên chuyện vẽ tranh cho người bạn kia bị trì hoãn hết lần này tới lần khác. Một ngày, một tuần, một tháng rồi lại một tháng nữa cứ thế trôi đi.
Một ngày nọ, con trai của người bạn kia tới báo tin rằng cha mình đã qua đời vì bệnh tật. Tin tức này giống như "sét đánh ngang tai" đối với vị họa biên dịch sĩ, khiến ông mỗi lần nghĩ tới lời nhờ vả lúc trước của bạn đều vừa đau xót, vừa áy náy, tự trách.
"Sớm biết như vậy thì trước đây tôi không nên giấu diếm tình trạng sức khỏe của bản thân.
Mà nếu như đã đồng ý rồi thì dù mệt, dù khổ sở tới mức nào tôi cũng nên sớm vẽ tranh rồi gửi tặng. Như thế bạn tôi đã không phải mòn mỏi ngóng trông trong vô vọng rồi hụt hẫng," họa sĩ nói.
Việc thất tín với người bạn cũ ấy khiến vị họa sĩ hổ thẹn khôn nguôi. Ngay tức khắc, ông liền cầm bút lông với mực tàu vẽ một bức tranh, sau đó đề tên người bạn lên trên, đóng dấu rồi đem ra sân sau.
Tiếp đó, ông châm lửa vào bức tranh đó và tế bái người bạn cũ kia từ xa. Ông cũng thận trọng dặn con trai rằng, nếu sau này có người bạn cũ nào tới xin tranh nữa thì nhất định phải nhắc nhở ông về thời gian.
Bạn ạ, con người ta sống cả một đời không thể nào không có bạn bè. Đó sẽ là những người giúp ta không bao giờ cảm thấy cô đơn, không nơi nương tựa dù lâm vào cảnh khổ sở tới mức nào.
Nhưng mỗi người cũng nên nhớ, không có loại tình cảm nào có thể chịu đựng và vượt qua được nỗi đau bị lừa dối.
Vậy nên, đừng thất tín với bạn bè, hãy thật lòng, thật tâm mà đối đãi họ. Có như vậy, chúng ta mới có thể nhận lại được một tình bạn chân thành nhất.
2. Dù áp lực và mệt mỏi nhưng không oán trách hay hờn giận người nhà
Có một câu nói quen thuộc rằng "người ngoài chỉ quan tâm bạn đạt được thành tựu thế nào, chỉ có người nhà mới quan tâm xem bạn có mệt hay không trên con đường đi tới thành công mà thôi".
Thật vậy, trong cuộc đời này người thân là những người thực lòng quan tâm và yêu thương bạn nhất. Không cần biết bạn giàu sang hay nghèo khó, thành công hay thất bại, họ vẫn luôn ở bên động viên, giúp đỡ bạn.
Họ lo lắng cho bạn nên mới hỏi han nhiều điều và thay bạn lo nghĩ, suy tính mọi việc lớn nhỏ. Do vậy, chớ vì những điều không vui mà buông những lời khó nghe với họ, cũng đừng vì họ nói nhiều một chút mà nổi cáu bởi những việc ấy sẽ khiến họ tổn thương.
Trên mạng từng có một câu hỏi "Tại sao nhiều người trước khi lái xe về nhà thì đều ngồi trên xe một lúc?".
Có người nói, do khi bạn về tới nhà và mở cửa ra, điều đón chờ bạn là một không khí ấm cúng nên bạn cần chút thời gian để điều chỉnh lại tâm trạng của mình.
Như vậy, bạn mới không vì những mệt mỏi, lo âu mà oán trách người thân, cũng không vì những vướng bận công việc mà cáu giận với họ.
Người thân là những người mà bạn cần thương yêu và che chở, không phải nơi để bạn trút những bực tức trong lòng.
Vậy mà một số người khi gặp phải số mệnh bất công, mọi sự không thuận, trong lòng lại tràn đầy tức giận, vô thức liền trách móc người nhà của mình.
Cũng có người khi thất bại trong tình cảm lại hờn trách người thân tại sao lúc họ còn nhỏ không quan tâm họ đúng mức.
Với những người ấy, dường như bất cứ thiếu sót nào của bản thân cũng đều do lỗi sai của người nhà cả.
Họ không hiểu một điều rằng, mỗi chúng ta sống trên đời này, ai cũng có lúc gặp chuyện bất công cả, nhưng nỗ lực bản thân bỏ ra mới là điều quyết định cho việc bạn sẽ nhận lại được bao nhiêu.
Vì thế sau này, dù có mỏi mệt và áp lực thế nào cũng đừng buông lời oán giận người thân của mình.
Nếu muốn đạt được điều gì thì hãy tự mình phấn đấu để giành lấy, còn nếu không thể làm được thì hãy tự xem lại chính mình trước khi oán trách ai. Đó chính là sự tu dưỡng của một con người.
Bên cạnh đó, chúng ta cũng nên hiểu rõ ai mới là người thực sự yêu thương mình và bản thân mình nên có trách nhiệm ra sao đối với gia đình cũng như cuộc đời này.
3. Dù khó khăn nhưng không cam chịu và phải có chí cầu tiến
Một học trò nọ vì cuộc sống khốn khổ, không thuận lợi, vui vẻ liền hỏi thấy giáo "Thưa thầy, làm thế nào để thoát khỏi buồn khổ ạ?".
Thầy giáo liền hỏi lại "Tại sao chúng ta lại phải né tránh điều đó?". Những lời thầy nói thực sự khiến chúng ta phải suy ngẫm.
Trong mắt mỗi người, buồn khổ giống như điều gì đó vô cùng tệ hại và kinh khủng, khiến người ta nhìn mà thấy sợ, chỉ muốn tháo chạy.
Tuy nhiên, nếu nhìn từ góc độ khác thì phiền não cũng không hẳn là điều xấu, bởi con người nhiều lúc càng ở trong tình cảnh gian nan và khổ sở thì lại càng trưởng thành mạnh mẽ hơn.
Bạn biết không, nếu một người vì những gian khó trước mắt mà chán nản thì nhất định sẽ bỏ lỡ những điều tốt đẹp và đáng vui của đời người.
Nếu ai đó chỉ vì một chút thất bại hay gian khổ mà từ bỏ, không có chí tiến thủ thì người đó đang trải qua bi kịch lớn nhất của đời người.
Do đó, dù bạn gặp phải khó khăn ra sao cũng phải duy trì được tâm thái ổn định, không để việc khó khiến mình sợ hãi, vững bước làm tốt những việc nên làm.
Đồng thời, hãy giữ vững niềm tin rằng cơ hội để bạn đạt được điều mà mình mong muốn đang ẩn lấp ở đâu đó, chỉ là bạn cần phải kiên trì, nỗ lực tìm kiếm và không đầu hàng trước nghịch cảnh mà thôi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét