Sau ly hôn phải nhờ người tác động mạnh thì anh mới để yên cho tôi nuôi hai con. Các con là niềm vui và động lực sống cho tôi suốt thời gian khó khăn vừa qua. Tôi làm chủ một cơ sở kinh doanh nhỏ, đời sống của mẹ con tôi khá tốt. Tôi có nhiều thời gian bên con, chăm lo cho con từ miếng ăn giấc ngủ, chuyện học hành của con tôi cũng theo sát, đôi lúc có phần khắt khe.
Về chồng cũ, trước đây anh làm ăn xa nên chuyện nhà cửa, con cái, công việc buôn bán đều mình tôi trông nom, sau khi thất bại anh về ở hẳn nhà, mọi chuyện vẫn do tôi gánh vác. Anh sống ỷ lại vào tài sản của gia đình nên có phần dạy con tự mãn mà không có sự cố gắng. Từ khi ly hôn, mỗi cuối tuần tôi đều tạo điều kiện cho các con được gặp ba. Anh rất thương con, đưa đón con đều đặn vào cuối tuần. Chúng tôi chia tay gần một năm rồi. Tuần vừa qua bọn trẻ được nghỉ học, thấy con buồn nên tôi chủ động soạn đồ cho con đi theo ba một vài ngày. Lúc đầu bé lớn khóc không muốn đi, tôi động viên các con đi đi, khi nào muốn về thì nói ba đưa về. Chồng cũ đã thuê nhà sống với người khác nên đưa các con về nhà nội, bà nội sống chung với gia đình chú út và một bé trai con của người chị thứ hai cũng có hoàn cảnh giống tôi.
Tôi được biết các con về sống rất vui vẻ thoải mái, được xem tivi và chơi game suốt. Ba ngày sau tôi có ý định đón con về, bé nhỏ thì bình thường, bé lớn khóc và không muốn về. Tôi nén nỗi nhớ con để các bé ở chơi thêm vì có thông báo được nghỉ thêm tuần nữa. Đến nay đã một tuần, chồng cũ nói bé lớn không muốn về, muốn sống với nội. Tôi gọi điện thoại tâm sự với con trai lớn và bé cũng xác nhận như vậy, con muốn ở với nội rồi đi học và chỉ về với mẹ cuối tuần. Tôi nghe lòng mình chới với, bao nhiêu hy vọng và niềm tin trong cuộc sống tắt lịm. Trước giờ tôi chỉ sống vì chồng con, không tụ tập bạn bè, không giao tiếp nhiều bên ngoài xã hội. Nay đã ly dị chồng, đứa con tôi thương yêu chăm sóc 10 năm nay lại nói những điều này làm tôi như chết lặng.
Chồng cũ muốn nuôi bé lớn và anh quyết tâm lắm, muốn con năm sau lên thành phố học và định hướng cho con đi học phiên dịch nước ngoài. Tôi cũng muốn tốt cho con, dự định khi con xong lớp 9 sẽ theo hướng của anh, giờ thì không. Hiện tại con vẫn nhỏ, hai anh em luôn yêu thương nhau, nếu mỗi người một nơi chắc bé nhỏ sẽ buồn lắm. Bé lớn học giỏi nhưng rất ham chơi, nếu không nghiêm khắc bé sẽ không có ý thức học, chỉ lo chơi thôi. Chồng cũ tôi chỉ sống cho bản thân, ít khi quan tâm con cái, lối sống không lành mạnh, tôi rất sợ ảnh hưởng đến nhận thức của con sau này.
Lòng tôi rối bời, có phải vì quá khắt khe với con nên khi sống trong môi trường thoải mái hơn con lại muốn xa mẹ? Lúc tôi muốn giành con tới cùng, lúc lại muốn giao luôn cả bé nhỏ cho con có anh có em. Tôi thực sự không biết mình phải sống như thế nào nữa. Mọi người có ai như hoàn cảnh của tôi không, làm ơn cho tôi lời khuyên.
Ngọc
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét